TOP 20 CHỦ ĐỀ CẢM ƠN MẸ
Top 20 Cảm ơn Mẹ chắc chắn sẽ nhận được một phần quà từ Nhà tài trợ Nhãn hàng Hoạt huyết dưỡng não Cerecaps. Album Top 20 đã được công bố và đăng tải TẠI ĐÂY. Quý vị và các bạn có thể bình chọn trực tiếp trên mỗi bức ảnh mình yêu thích trong Album. Bức ảnh được bình chọn (like) nhiều nhất tính từ lúc đăng album đến 17h00 ngày 19/10 sẽ nhận được 1 phần quà là: 1 triệu + 5 hộp Hoạt huyết dưỡng não Cerecaps + 1 khung ảnh đạt giải từ Nhà tài trợ.
20 bức đều có cơ hội ngang nhau trong hệ thống giải thưởng do Ban giám khảo chấm với cơ hội nhận được:
- 1 Giải nhất: 2 triệu + 5 hộp Hoạt huyết dưỡng não Cerecaps + 1 khung ảnh đạt giải
- 1 Giải nhì: 1 triệu + 5 hộp Hoạt huyết dưỡng não Cerecaps + 1 khung ảnh đạt giải
- 3 giải khuyến khích: Mỗi giải 5 hộp Hoạt huyết dưỡng não Cerecaps + 1 khung ảnh đạt giải
- 1 Giải lời bình hay nhất: 1 triệu + 5 hộp Hoạt huyết dưỡng não Cerecaps + 1 khung ảnh đạt giải
Kết quả chung cuộc sẽ được công bố chính thức trên website bonmuayeuthuong.com và Fanpage Bốn mùa yêu thương.com vào Ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10.
Dưới đây là Top 20 bức hình may mắn đó:
01
Tên ảnh: Mẹ ơi ở mãi bên con!
Người dự thi: Phùng Thanh Xuân
Lời bình: “Mỗi mùa xuân qua mẹ tôi già thêm một tuổi. Mỗi mùa xuân sang ngày tôi xa mẹ càng gần...”
Mỗi khi nghe bài hát “Mừng tuổi mẹ” là con lại nghẹn ngào và chìm vào nỗi đau buồn không dứt nếu một ngày con không còn mẹ.
Con sợ hãi đến cùng cực khi bác sĩ chẩn đoán mẹ mắc bệnh nặng.
Con thảng thốt khóc nức nở trong mơ, cả tháng trời không ăn không ngủ được vì chợt nằm mơ mẹ rời bỏ con.
Mẹ vẫn ở đây...
Ngày xưa ơi.
Con từng không muốn dậy sớm để theo mẹ đi chợ vì tiếc giấc ngủ, thì giờ con cảm ơn mẹ đã lựa chọn con là người ghé vai giúp mẹ một phần gánh lo. Con ngủ gà gật nghe mẹ kể chuyện đông tây để mẹ bớt buồn chán khi làm bánh đêm khuya. Con chẳng bao giờ than thở đi bộ xa ơi là xa vì luôn có mẹ gánh gồng bên cạnh.
Bàn tay mẹ làm đất nở hoa, sinh sôi lúa mùa trĩu hạt, tươi mát những ruộng rau. Bàn tay mẹ nặn bao nhiêu viên bánh trôi, gói bao nhiêu chiếc bánh rợm, bánh chưng con chẳng thể nào đếm nổi, để đổi lại cho chúng con những bữa cơm, những sách vở áo quần chưa một lần kém thua chúng bạn.
Mẹ ơi, con thương mẹ mãi mẹ ơi. Những giọt mồ hôi, hay nước mắt mẹ lặng thầm rơi, con chẳng hay vì từng mải vui với phù hoa thì nay con mới biết. Nuôi con mới hiểu thấu lòng cha mẹ, ngày con sinh cháu cũng mưa và rét lạnh như ngày mẹ sinh ra con. Từ ngày ấy con chưa một lần trọn giấc và những tâm tư luôn nặng trĩu ngóng theo từng miếng ăn giấc ngủ của hình hài bé bỏng.
Con chợt nhận ra một điều là con không cần nữa những yêu thương vô bờ của mẹ mà giờ đây con muốn mẹ ở mãi bên con, để con được ngồi vuốt ve từng sợi bạc sớm chiều. Để quàng lên cổ mẹ chiếc khăn ấm mỗi khi trời trở lạnh. Để ngửi mùi canh chua cá kho thơm lừng từ đầu ngõ và đôi mắt mẹ vỡ òa niềm vui khi thấy con cháu trở về.
Mẹ là để thương. Là nơi chở che cho tâm hồn con qua những gió mưa ngang trái cuộc đời, là ngọn đèn soi sáng cho con khỏi lầm đường lạc lối. Ở nơi nào có mẹ, nơi đó là quê hương, là nhà của chúng con.
Mẹ ơi ở mãi bên con nhé. Mẹ ơi.
02
Tên ảnh: Mãi là trẻ thơ
Người dự thi: Lữ Thanh Hoa
Lời bình: Dù đã khôn lớn trưởng thành, đã có gia đình riêng và đã làm mẹ, nhưng đối với mẹ, chúng con vẫn chỉ là những đứa trẻ lớn xác. Dù là lúc vui vẻ, hạnh phúc hay lúc vấp ngã khó khăn luôn có mẹ đứng đó mỉm cười và vỗ về chúng con. Con mong sao mẹ luôn luôn khỏe mạnh, luôn giữ nụ cười hiền dịu ấy và luôn luôn ở bên chúng con. Mẹ yêu! Chúng con yêu mẹ vô cùng!
03
Tên ảnh: Hạnh phúc của con là được nhìn thấy nụ cười của mẹ..
Nguyễn Thị Thanh Huyền
Lời bình: Lâu rồi con không thấy được nụ cười hạnh phúc của mẹ, phải chăng mẹ đã lo lắng rất nhiều cho chúng con ạ. Nhà mình có 3 chị em, nhưng có thể chúng con chưa vẹn toàn hạnh phúc vì trong lòng mẹ chúng con vẫn chưa tự lo cho mình được. Về phần con vì tính bướng bỉnh ngang bướng và đôi khi cãi lời mẹ, và đã không hay thể hiện những hành động, cử chỉ yêu thương mẹ và cũng chưa một lần con ôm lấy mẹ và nói câu " con yêu mẹ" Nhưng trong suy nghĩ của con lúc nào cũng là câu " con yêu mẹ nhiều lắm" mẹ hãy cười lên mẹ nhé, chúng con đã khôn lớn rồi, đã biết suy nghĩ và cũng đã biết tự lo cho mình rồi mẹ ạ, cũng như tất cả những người mẹ trên thế giới này và có thể câu nói này không làm vơi đi được sự lo lắng trong lòng mẹ đối với chúng con, nhưng mẹ ơi chúng con cần lắm nụ cười của mẹ và chúng con muốn nói rằng rất CẢM ƠN MẸ VÌ MẸ LÀ MẸ CỦA CHÚNG CON...
04
Tên ảnh: Người hùng của con
Người dự thi: Trần Thái Thanh
Lời bình: Mỗi lần nghĩ đến mẹ, nước mắt con lại chực rơi...vì những vất vả mẹ đã đi qua nhưng chẳng hề để lộ cho mọi người biết.
Mẹ của con, người phụ nữ mạnh mẽ và vui vẻ, kiên cường, đầy yêu thương. Đối với con, chẳng anh hùng nào bằng mẹ, người gánh vác hết những lo toan.
Con cảm ơn mẹ đã cho con được làm con gái của mẹ!
Tặng mẹ yêu 8 câu thơ con vô tình đọc được:
"Thời gian ơi! Xin hãy trôi thật chậm
Để cho con có mẹ ở trên đời
Mẹ là vầng trăng, là ánh sáng mặt trời
Giang tay đón mỗi lần con vấp ngã.
Đời lắm ngọt ngào đan xen cùng dối trá
Con khờ dại chưa hiểu hết đục trong
Mẹ nhìn con, đã cạn tỏ nỗi lòng
Con hạnh phúc sống trong tình thương của mẹ. "
Giờ đây con gái của mẹ cũng đã làm mẹ.....☺
Cháu trai bé bỏng của mẹ cũng sẽ yêu nụ cười của con như con yêu nụ cười trên môi mẹ.
05
Tên ảnh: Chốn bình yên
Người dự thi: Đinh Thị Trang Nhung
Lời bình: Con chưa bao giờ nói được một lời cảm ơn bởi đứng trước mẹ, dường như mọi thứ ngôn ngữ đều không đủ để diễn tả…Con chỉ biết rằng, người con yêu thương và hàm ơn suốt cuộc đời, đó chính là mẹ!
Mẹ sinh con trong bao khó nhọc, dở dang từ lúc tóc còn xanh, mẹ ở vậy nuôi con nên người, cho con ăn học bằng chúng bạn…Ngày hai mẹ con mình bước chân ra khỏi nhà nội, mưa rả rích, “tài sản” của mẹ lúc bấy giờ chỉ là dăm cái nồi niêu và một bên là con bé bỏng…
Một mình mẹ bươn chải với bao nghề để kiếm tiền nuôi con…Buông sách bút ở trường mẹ lao ra ruộng, bàn tay vốn chỉ quen cầm phấn bút ấy giờ có thể trồng dưa, có thể đi rừng lấy củi, có thể chăn cả đàn lợn mưu sinh…
Con cứ thế lớn lên trong sự tảo tần hy sinh không điều kiện của mẹ, con dời phố núi để hòa vào cuộc sống ồn ào nơi thành thị. Mỗi lúc mưa bụi nhạt nhòa con lại nao lòng nhớ quê, nhớ mẹ, nhớ tuổi thơ với bóng nắng sau thềm, những buổi chạy chân trần trên đường đê, nhớ bữa cơm thơm mùi lúa mới mẹ nấu….
Ngày con vu quy, mẹ quay đi giấu những giọt nước mắt lặn vào trong, mẹ nắm tay con mà nói rằng: Con phải sống thật hạnh phúc, sống cả cho phần hạnh phúc còn dang dở của mẹ…!
Cuộc sống bộn bề cứ kéo con vào vòng xoáy của nó, những lần con về thăm nhà cứ thưa dần, thưa dần, nao lòng mỗi lúc nhìn tóc mẹ bạc thêm nhiều, vết chân chim hằn sâu trên khóe mắt…
Mẹ biết không? Mỗi lúc mệt mỏi trên đường đời tấp nập, nơi con muốn tìm về nhất là bên mẹ, để được ngả đầu vào vai mẹ, được mẹ ru à ơi như ngày xưa con còn thơ bé nghe bình yên khó tả…Để rồi, trong giấc mơ ấy, con gặp lại cánh cò cõng nắng qua sông, gặp lại tuổi thơ con nghèo thật nghèo mà chan chứa tiếng cười, gặp lại cảm giác bình yên đến nao nao lòng!
Mẹ là thế, cứ yêu, cứ thương, cứ cho đi mà chưa bao giờ mong nhận lại, như một dòng sông chở nặng phù sa bồi đắp cho đôi bờ xanh mướt quên cả bản thân mình…
Con chưa bao giờ nói một lời cảm ơn, nhưng tận đáy lòng con muốn nói ngàn lời hơn thế….Mẹ mãi là người con hàm ơn đến suốt cuộc đời! Mẹ ơi!
06
Tên ảnh : Hai Người Mẹ
Họ và Tên : Phạm Thị Thu Phương
Lời bình:
Ngàn năm tóc mẹ còn bay
Ngàn năm tình mẹ sống đầy trong con
Lặng nhìn sợi tóc như sương
Vương trên đầu lược mà thương mẹ già ...
Mẹ già dáng vóc hao gầy
Tóc xanh nay đã màu mây trắng ngà
Con dẫu lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con !
07
Tên ảnh: Bồng bế yêu thương
Người dự thi: Phạm Thị Hoài Thu
Lời bình: Mẹ…bao nhiêu năm mẹ một mình chèo chống nuôi con, dù khó khăn, vất vả nhưng lúc nào mẹ cũng mỉm cười nhân hậu như thế...
Mẹ đã tặng cho con một tuổi thơ đầy ắp tiếng cười, trọn vẹn yêu thương...cứ như thế, con lớn lên trong sự chở che, tảo tần sớm khuya của mẹ. Mẹ đã nuôi con không chỉ bằng sữa, bằng cơm mà bằng cả những giọt mồ hôi, thậm chí cả những giọt nước mắt... Thế nhưng cho tới tận bây giờ, khi được làm mẹ, con mới thực sự hiểu hết tình thương bao la và nỗi vất vả khó nhọc đó.
Ngày con vượt cạn, con phải sinh mổ, vết mổ đau lâu nên những ngày tháng sau sinh việc chăm bé Moon hầu như mẹ phải đảm đương. Sẽ chẳng bao giờ con quên hình ảnh những đêm dài chỉ có bóng bà ngoại ầu ơ bế cháu. Rồi những cử chỉ thân thương khi tắm cho cháu, cho cháu ăn, chơi cùng cháu. Rồi cả ngày tất bật lo toan cơm nước, cặm cụi nấu những món lợi sữa cho con, lo lắng khi cháu ốm đau, quấy khóc… Ai cũng bảo khi sinh con, khổ nhất là mấy tháng trong cữ, nhưng với con, bao nhiêu cái khổ ấy mẹ đều đã gánh dùm cả rồi.
Con may mắn hơn nhiều người khi được mẹ giúp chăm bé Moon cho đến tận 18 tháng tuổi. Hai bà cháu đã cùng nhau lớn lên, cùng vui chơi, cùng trải nghiệm những tháng ngày thật hạnh phúc…như thể bà ngoại là người mẹ thứ hai của Moon vậy. Thế nhưng, cũng không ít lần con làm mẹ buồn lòng, tủi thân vì những tranh cãi trong cách chăm cháu, cho cháu ăn dặm… Vậy mà, mẹ vẫn cẩn thận chăm sóc, vẫn dịu dàng chu đáo, vẫn nhẫn nhịn hi sinh, âm thầm như mẹ đã từng nuôi con.
Cảm ơn mẹ đã luôn sát cánh bên con trong hành trình làm mẹ đầy lạ lẫm.
Cảm ơn mẹ đã gánh dùm con hết những khó khăn, gian khổ suốt những năm tháng dài..
Cảm ơn mẹ rất nhiều…dù con biết lời cảm ơn gửi đến mẹ sẽ chẳng bao giờ là đủ cả….Yêu mẹ nhiều và con biết bé Moon cũng yêu bà ngoại rất nhiều!
08
Tên ảnh: Mẹ là người con yêu nhất
Người dự thi: Lê Thị Thu Thanh
Lời bình:
Bàn tay mẹ chăm chúng con
Cơm con ăn tay mẹ nấu
Nước con uống tay mẹ đun
Trời nóng bức gió từ tay mẹ con ngủ ngon
Trời giá rét cũng từ tay mẹ ủ ấm con
Bàn tay mẹ vì chúng con
Từ tay mẹ con lớn khôn’’
(Bàn tay mẹ - Bùi Đình Thảo)
Lời bài hát sao mà đằm thắm mượt mà như lời ru của mẹ ngày xưa chợt vọng về từ âm thanh nhà bên cạnh làm lòng con xao xuyến bồi hồi. Bao ký ức chợt ùa về, dìu tuổi thơ con về bên mẹ. Con nhớ mẹ vô cùng mẹ ơi!
Nhớ về mẹ con nhớ dáng người nhỏ bé, gầy yếu bước liêu xiêu trên con đường làng hay đạp xe giữa trời nóng oi ả những lúc làm về. Đôi mắt mẹ thâm quầng vì thức ngủ bao đêm những lúc con ốm. Nhưng con nhớ nhất và quý nhất vẫn là đôi bàn tay mẹ rám nắng, chai sạn đã nuôi nấng dạy dỗ con nên người. Tuổi thơ con gắn với những nhọc nhằn một nắng hai sương cùng mẹ.
Làm sao kể hết tình thương của mẹ, mẹ còn nhớ không đôi bàn tay mẹ còn sưởi ấm cho con những khi đông về, lau mát cho con, đắp lá diếp cá lên trán con mỗi khi con bị sốt. Đôi mắt mẹ thâm quầng thức ngủ bao đêm vì con. Qua khe cửa sổ con thấy mẹ đang ngồi yên lặng, nét mặt thoáng buồn. Thỉnh thoảng mẹ lại nhìn ra ngoài, chắc mẹ đang nghĩ về con. Bất chợt con thấy trên khuôn mặt mẹ nhòa nước mắt. Mẹ đã khóc vì quá thương con hay vì đang lo lắng cho con, mong cho con chóng khỏe,
Đến nay tôi đang công tác tại một trường gần nhà đúng như là mơ ước của tôi để có điều kiện gần gũi và chăm sóc mẹ. Không có ngày nào tôi không ghé thăm mẹ. Bàn tay mẹ bây không còn vất vả tần tảo như ngày xưa nữa vì các con đã trưởng thành và xây dựng tổ ấm. Nhưng những lúc ngồi với mẹ nhớ lại kỷ niệm xưa, tôi cầm tay mẹ vào lòng, bàn tay chai sạn rám nắng ngày nào đã chắp cánh cho con bay xa, bay cao. Tôi muốn hôn lên trán mẹ và nói với mẹ ngàn lần rằng: “Mẹ ơi! con yêu mẹ, mãi mãi bên mẹ”. Có giấy bút nào có thể kể hết công lao của mẹ, có giấy mực nào có thể viết được, tả được tình mẹ yêu con. Không gì có thể chứa đựng hết những giọt nước mắt đã rơi trong cuộc đời mẹ. Tình thương của mẹ dành cho con như “ nước trong nguồn chảy ra”. Tôi mãi khắc sâu vào trái tim mình những hơi ấm và tình yêu thương của mẹ trọn cả đời này
“Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn trên mắt mẹ nghe không”.
09
Tên ảnh: Mẹ của em
Người dự thi: Phạm Thị Thủy.
Lời bình:
Mẹ à, chẳng biết từ bao giờ, Em không như những đứa trẻ khác gọi Mẹ-xưng con mỗi khi nói chuyện. Thay vào đó luôn là gọi Mẹ-xưng Em. Cách xưng hô này mang đến cho Em cảm giác thân thương, gần gũi hơn nhiều. Gọi riết rồi quen. Mỗi lần như vậy Mẹ lại mắng yêu:
- "Cha bố cô, lớn rồi gọi vậy không sợ người ta cười cho à?".
- "Hông sợ, ai cười thì hở mười cái răng à". *cười cười*
Rồi Mẹ cũng phải lắc đầu chịu thua, chẳng buồn đôi co với cô con gái có cái trán cực kì bướng ấy nữa. Biểu tượng cảm xúc heart
Lúc bé thì vô tư chưa hiểu chuyện, nhưng lớn lên rồi Em mới hiểu những vất vả mà Bố Mẹ phải trải qua để nuôi chúng Em khôn lớn tới tận bây giờ. Những vất vả, khó khăn đó chính là những nếp nhăn hằn lên trên khuôn mặt Mẹ, là những vết chai sần nơi đôi bàn tay gầy gò, làm ruộng từ sáng đến tối, bán mặt cho đất bán lưng cho trời vì mấy sào lúa. Em thấy rõ lắm, lưng mẹ còng đi nhiều rồi,có tuổi rồi nên khi trái gió trở trời lại còn hay đau khớp nữa. Thương Mẹ lắm lắm. Biểu tượng cảm xúc heart
Người ta thường bảo:" Thương cho roi cho vọt". Nhưng đâu phải cứ roi vọt mới là thương con. Là con út trong nhà, được Bố Mẹ và hai Anh cưng chiều, Em chưa bao giờ bị Mẹ đánh. Lỡ có làm sai chuyện gì, Mẹ chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở, không một lời to tiếng. Có hay là Em to miệng cãi bướng. Mẹ à, chỉ vậy thôi nhưng những lời dạy lời khuyên của Mẹ luôn thấm sâu trong tim Em, nhớ mãi nhớ mãi không bao giờ quên. Yêu Mẹ nhiều nhiều. Biểu tượng cảm xúc heart
Đi học đại học xa nhà là điều Mẹ lo nhất. Lo con gái bé bỏng của mẹ vô tư chẳng biết gì, lại chưa va chạm với xã hội, còn nhút nhát và rụt rè trước đám đông lắm. Mẹ thường dặn:"Cuộc sống thành phố nhộn nhịp, hối hả nhưng cũng bon chen và nhiều cạm bẫy. Hãy nhớ giữ mình E nhé". Em biết mà Mẹ, chưa một lần Em buông thả hay đánh mất mình.Vẫn luôn là cô con gái đáng yêu, ngoan ngoãn của Mẹ. Niềm vui của Em là những ngày nghỉ, ngày lễ được về quê với gia đình, được ăn những món Mẹ nấu, được ngủ cùng Mẹ, được nghe Mẹ kể chuyện ngày xưa, chuyện tình yêu thần thoại của Bố Mẹ. Mẹ đảm đang dễ sợ. Mẹ của Em là nhất. Ngưỡng mộ Mẹ lắm lắm. Biểu tượng cảm xúc heart
Về rồi lại chẳng muốn đi.Chỉ muốn ở bên cạnh Mẹ suốt đời à. Nhưng vì sự nghiệp giáo dục nước nhà, Em lại phải ra phố. Em biết Mẹ ở quê làm ruộng vất vả chừng nào, nên cũng như bao cô cậu sinh viên khác, Em cũng đi làm thêm. Tự hào lắm Mẹ ơi. Em thấy mình có ích rồi. Tự nhắc bản thân phải cố gắng, tháng lương đầu tiên sẽ mua tặng Mẹ một món quà. Ai dè, Em lại lỡ tiêu hết còn đâu. Gọi điện về xin lỗi Mẹ, Mẹ cười bảo:"Nhớ đến Mẹ là được rồi, không cần quà gì hết. Tiền kiếm được thì cứ để mà tiêu. Mồ hôi công sức của Em, thì Em sẽ biết quý trọng." Nghe Mẹ nói vậy, lại có động lực học và làm rồi. Mẹ như có nguồn sức mạnh siêu nhiên, như super girl vậy, luôn đọc được mọi suy nghĩ của Em. Thần tượng Mẹ quá à. Quý Mẹ nhiều nhiều. Biểu tượng cảm xúc heart
Còn nhớ, Em đã từng hứa sau này ra trường đi là kiếm thật nhiều tiền để mua cho Bố Mẹ một căn nhà ở Bảo Lộc, khí hậu ở đó dễ chịu, Bố Mẹ có thể sống an nhàn tuổi về già. Trong đó còn có gia đình các bác, các cô, các cậu nên Bố Mẹ sẽ không buồn chán. Và Em vẫn đang cố gắng từng ngày để thực hiện mục tiêu to lớn đó. Mẹ hãy luôn bên EM, động viên và cổ vũ Em nhé. Nhớ Mẹ lắm luôn. Biểu tượng cảm xúc heart
Cũng sắp đến ngày 20/10, ngày phụ nữ Việt Nam,và đặc biệt cũng là ngày sinh nhật Mẹ của Em. Chúc Mẹ ngày càng khỏe mạnh để bên con mãi mãi, luôn vui vẻ, lạc quan chính cái tên của Mẹ nha. Mẹ Vui.
Em của Mẹ ! - Cún. ♥♥♥
10
Tên ảnh: Hạnh phúc lớn nhất
Lời bình:
Mẹ không có ô tô, mẹ không có xe máy nhưng được ở bên mẹ là hạnh phúc lớn nhất đời con. Con đã lớn lên bên mẹ với những chuỗi ngày tuyệt vời với cái nắng, cái gió, với cả hương thơm và vị khói của rơm của rạ. Giờ đây tình yêu vô bờ bến của mẹ còn cộng thêm cho con của con nữa. Mẹ à, con yêu mẹ và thương mẹ trên nhất thế gian này.
11
Tên ảnh: Mẹ Tôi
Người dự thi: Ninh Dũng
Lời bình:
Mẹ cặm cụi vá thời gian để tôi trọn một miền kí ức
Tôi lại đem mơ ước thả vung vãi lên trời...
Khi những tiếng thở dài nén khô trong lồng ngực,
Bao mơ ước cũng không làm xanh tóc của mẹ tôi!
12
Tên ảnh: Mẹ - người nguyện cho con cả cuộc đời
Người dự thi: Nguyễn Hoàng Yến
Lời bình:
"Mẹ ơi ! Con đã thấu hiểu không có tình yêu nào vĩ đại như tình yêu của mẹ, cả cuộc đời mẹ hao tâm khổ cực chỉ mong mang lại cho chúng con cuộc sống no ấm sung túc. Mỗi lần sinh chúng con là mỗi lần mẹ dứt đi từng khúc ruột. Chúng con cứ vô tư "ăn ngoan chóng nhớn" trên sự nhọc nhằn của mẹ. Chúng con luôn nghĩ mẹ là người hùng, có sức mạnh phi thường vì mẹ chẳng khi nào ốm. Chúng con đâu hay, dẫu có ốm mẹ cũng đâu để chúng con biết, mẹ vẫn tất tưởi ngược xuôi lo cơm nóng, chăn ấm nệm êm, cho chúng con cuộc sống bằng bạn bằng bè. Vì thế ấu thơ con chẳng có ký ức đói no.
Chúng con lớn lên hưởng thụ sự chăm sóc bảo ban của mẹ, với suy nghĩ chúng con có quyền, còn mẹ phải có nghĩa vụ thực hiện. Con xin lỗi, mẹ ơi, sao con có thể vô tâm đến như vậy. Dù con có được học câu: "Cày đồng đang buổi ban trưa, mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày". Nhưng sự thật là con đang học vẹt, con chưa hiểu được giá trị của những giọt mồ hôi của mẹ. Đó là sự đánh đổi để lấy đôi dép cho con, khi con muốn mua dép mới con dùng dao cắt phăng đôi dép cũ, là những buổi mẹ dậy từ sớm đi cấy thuê để cho con chiếc áo trắng tinh đến trường.... Mẹ làm tất cả mong mang lại cho chúng con tương lai tươi sáng. Ngàn lần xin lỗi mẹ, mẹ ơi! Rằng con có lớn mà chưa có khôn.
Ngày nhận được giấy báo nhập học, mẹ và con vô cùng vui sướng. Nhưng niềm vui của 2 mẹ con mình khác nhau. Mẹ vui sướng vì con sẽ thực hiện được ước mơ khi vào đại học. Còn con vui sướng vì sắp thoát khỏi sự "kiểm soát" của mẹ. Con sẽ ko phải phụ mẹ nấu cơm, ko phải se thóc cho mẹ nữa. Nhưng con ko biết được sự lo lắng, trăn trở của mẹ, mẹ lo con gái khi xa nhà có lo được cho bản thân hay ko? có bươn trải được giữa cuộc đời sóng gió... rồi mẹ lại tảo tần lo tiền để con học, con chơi. Nhưng rồi con cũng hiểu
Cơm người khó lắm ai ơi
Đâu như com mẹ vừa ngồi vừa ăn
Dẫu cho cha mẹ khó khăn
Vẫn cho con đủ gối chăn cơm lành
Con được nếm trải những nhọc nhằn cay đắng khi đi gia sư, kiếm được đồng tiền thật ko dễ dàng gì. Con mới biết trân trọng những đồng tiền mẹ gửi. Con thấm nhuần sự khắc khổ của mẹ và sự nghiêm khắc khi giáo dục con.
Ngày con vu quy, mẹ mừng trong nước mắt. Mẹ lại thêm nỗi lo con gái dại khờ có chăm lo đối đãi chu đáo với gia đình chồng không? Khi sinh con có chăm lo được cho con cái hay không?
Rồi con thực sự hiểu sự được tình mẫu tử mẹ trao cho con từ khi còn trong trứng nước là khi con cũng làm mẹ. 9 tháng mang nặng rồi đến khi lâm bồn là muôn vàn khó khăn vất vả. Tình mẫu tử thiêng liêng được kết nối từ núm ruột, bởi con là máu thịt là tất cả phải ko mẹ?
Cảm ơn mẹ đã sinh con ra trên cuộc đời. Con rất may mắn và hạnh phúc vì được làm con của mẹ. Mẹ đã mang con đến thế giới và cho con cuộc sống đẹp như mẹ hằng mong. Nhờ sự bao bọc, chở che, tình yêu thương dưỡng dục và sự nghiêm khắc mà con trưởng thành, sống có ích. Ơn trời biển của mẹ con luôn khắc ghi trong lòng. Con kính mong mẹ có thật nhiều sức khỏe, sống thật lâu bên chúng con để chúng con có cơ hội đáp đền công ơn, mẹ nhé!
13
Tên ảnh: Niềm hạnh phúc đời con
Người dự thi: Trần Thị Ngọc Hân
Lời bình:
"Hạnh phúc không phải là khi con có một cuộc sống giàu có. Không phài là khi địa vị trong xã hội của con cao. Mà hạnh phúc nhất là khi con có Mẹ và còn Mẹ" . Và con đang rất hạnh phúc về điều đó
Lời bình:
Mẹ của con- người phụ nữ luôn chịu thương chịu khó vì gia đình, luôn nhún nhường, hy sinh vì 2 chữ gọi là " hạnh phúc". Mẹ chẳng đẹp kiêu sa nhưng lại luôn khiến con tủm tỉm mãn nguyện khi bọn bạn xem hình và tấm tắc khen Mẹ đẹp. Mẹ chẳng cao sang quý phái nhưng vẫn luôn khiến người khác phải ngoái nhìn. Đối với con, Mẹ luôn hoàn hảo và là tất cả.
Đôi lúc cuộc sống ngoài kia xô bồ, người đời bon chen làm con mệt mỏi, yếm mềm, nhưng Mẹ luôn bên cạnh và động viên con bằng những tình thương và sự dịu dàng của Mẹ. Con cảm ơn Mẹ vì tất cả và nhất là cho con được chào đời và làm con của Mẹ.
Con yêu Mẹ!
14
Tên ảnh: Mẹ tôi- Người phụ nữ quanh năm xắn quần cao quá gối
Người dự thi: Phan Vĩnh Yên
Lời bình:
Mẹ- Người phụ nữ quanh năm xắn quần cao quá gối. Hơn 60 năm cuộc đời của mẹ, gần trọn ngần ấy thời gian quăng quật đầu tắt mặt tối trên ruộng đồng để kiếm cái ăn, cái mặc cho con cái. Một ngày của mẹ bắt đầu từ 3 giờ sáng và kết thúc khi ông mặt trời đã chìm khuất sau rặng núi từ rất lâu. Quê tôi là một vùng đồng bằng cát trắng. Mùa nắng, nắng rang cát nóng bỏng bàn chân. Mùa mưa, cát chìm trong một đồng mênh mông nước bạc. Bất kể nắng mưa, mẹ vẫn đôi chân trần bươn chải nuôi con. Mỗi vết nứt trên đôi chân trần vẹt mòn sương gió là mỗi chút các con thêm trưởng thành, lớn khôn. Trên dặm dài cơm áo chốn thị thành, nhìn mây trắng bay mỗi hoàng hôn buông tỏa, nhớ về mẹ, với con ân tình ấy không bao giờ trả đủ!
15
Tên ảnh: Nụ cười của mẹ
Lời bình:
“Tôi chẳng biết nói gì hơn, vì 20 năm quá nhiều thứ diễn ra, nếu không nói thì thấy thiếu, nói ra thì không bao nhiêu cho đủ.
Cầu mọi điều tốt lành đến với mẹ, để làm điểm tựa mỗi khi tôi mệt mỏi và trở về, gia đình cần mẹ, luôn cần mẹ để mọi người có thể dựa vào, ngay cả ba tôi cũng vậy. Có mẹ, mọi thứ đều trở nên dễ dàng hơn.
“ Giống như cả đồn điền Tara đều víu vào vạt áo của Ellen..." (Cuốn theo chiều gió)
16
Tên ảnh: Ngày Mẹ sinh con.
Người dự thi: Nguyễn Hương Giang
Lời bình:
Bây giờ, con gái của Mẹ cũng đã làm Mẹ của hai đứa con trai nhưng bên Mẹ con vẫn là một đứa con bé nhỏ. Mẹ sinh ra con, từ lúc con chưa biết nói Mẹ là người hiểu con muốn gì, biết con đau ở đâu. Ngày con còn bé, Mẹ bế con trên tay, Mẹ dạy con nói, Mẹ nâng từng bước chân con đi. Mọi thứ xung quanh con đều bắt đầu từ Mẹ.
Thỉnh thoảng Mẹ vẫn hay kể cho con nghe về ngày mẹ sinh con. Dù đã nghe, đã biết nhưng con vẫn muốn nghe, vẫn muốn biết và vẫn cảm giác rất thích thú khi nghe Mẹ kể chuyện về những ngày xưa đó - Ngày Mẹ sinh con.
Con được sinh ra ở một làng quê nhỏ, Ba lúc này không có ở nhà để bên Mẹ lúc Mẹ sinh con vì Ba là bộ đội, Ba công tác ở khá xa nơi Mẹ đang sống cùng bà ngoại nên Bà và Ông đưa Mẹ đi sinh. 8 giờ tối cả nhà khăn gói vào bệnh viện. Đường quê lầy đất, người cầm đèn pin, người cầm gậy để đuổi chó, vất vã mãi mới tới Bệnh viện. Trưa ngày hôm sau con được sinh ra đời. Mẹ đã mang đến cho con cuộc sống tươi đẹp này.
Rồi con có gia đình và có con. Nghe tiếng khóc oe oe lần đầu tiên của con trai đầu lòng, trong con có rất nhiều cảm giác thật lạ và con nghĩ con nhất định sẽ làm được như Mẹ. Con cũng sẽ là một người Mẹ tốt. Từng ngày từng ngày nuôi các con của con và dạy dỗ chúng, con càng thấu hiểu lòng Mẹ hơn và con cũng nhận ra rằng nuôi dạy được đứa con nên người là một quá trình, một sự cố công thật khó và thật vĩ đại.
Con cảm ơn Mẹ, cảm ơn tình yêu thương, cảm ơn những lời dạy dỗ và cảm ơn Mẹ đã cho con chiếc nôi gia đình ấm áp, chiếc nôi gia đình đã ôm ấp con suốt tuổi thơ và cho tới bây giờ.
Con cầu mong cho Mẹ có thật nhiều sức khỏe để tận hưởng hạnh phúc gia đình cùng Ba và các con .
Rồi một ngày, những ai làm con sẽ hiểu, sẽ không bao giờ phải ân hận vì đã yêu thương và kính trọng người Mẹ của mình. Con cũng vậy, con luôn sống và nhớ mãi lời Mẹ dạy: “Trong cuộc sống không thể biết trước điều gì cả, vậy ngay bây giờ, ngay từ lúc này, con hãy yêu thương mọi người xung quanh mình, đừng hờn giận, trách móc gì ai cả, kẻo có lúc ta hối tiếc vì sẽ không có cơ hội để xin lỗi hay tha lỗi. Lúc sống với nhau hãy cố là những ngày tháng chỉ có niềm vui và nụ cười.” Con yêu Mẹ, Mẹ yêu của con!
17
Tên ảnh: Nụ cười của Mẹ
Người dự thi: Nguyễn Văn Sáng
Lời bình:
Nhờ có nụ cười ấp của Mẹ mà Cha và chúng con đã có thêm động lực để vươn lên trong cuộc sống, con cảm ơn Mẹ vì đã luôn đồng hành cùng Cha và chúng con trên mỏi nẻo đường đời, con yêu Mẹ!
18
Tên ảnh: Gia tài của Mẹ
Người dự thi: Hồ Thị Quỳnh Trang
Lời bình:
(Cảm ơn mẹ đã cho con gia tài là tuổi thơ yên bình, là những tháng năm mừng vui khôn lớn trong nụ cười của mẹ...)
Gia tài mẹ cho chỉ có mảnh sân vuông
Chiều nào cha trải chiếu nghĩ suy về đoạn đường phía trước
Thuở con còn chưa biết cuộc đời này mất được
Cha bày làm chi những trận cờ để thấy mắt mẹ cha buồn
Gia tài mẹ cho là khóm cúc cha ươm
Góc nhà vàng tươi cả những ngày vắng mẹ
Làm bạn cùng con là mùa Thu và đàn chim sẻ
Quen với vung thóc mẹ vãi mỗi ngày
quen cả bước mẹ về đầu ngõ mừng vui
Gia tài mẹ cho là nỗi nhớ bời bời
Mỗi bận thấy bếp nhà ai lên khói
Mỗi bận ngó cánh chim trời mà con không nói
Nhớ thương giấu trong lòng, con giống mẹ quá phải không?
Gia tài mẹ cho là đôi mắt trong
Đựng nắng mùa Thu để dành nuôi hoa cúc
Là bím tóc
Mẹ thắt cho con mà thơm hương cây lá nhà mình
Gia tài mẹ cho là những sớm bình minh
Nghe tiếng phố cựa mình sau đêm dài trăn trở
Con thèm về làm chim sẻ nhỏ
Rúc ngực mẹ nhàu mà nói thương nhớ quá đi thôi
Gia tài mẹ cho con bát ngát giấc mơ trôi
Mơ về làm bông cúc vàng ươm mùa Thu cho mẹ
Mơ bếp nhà mình đượm mùi son trẻ
Bóng mẹ ngồi tựa vai cha như thuở yêu nào
Con về tìm câu thơ trong vòm nắng xôn xao
Nuôi niềm vui trong mắt cha
và bình yên trên môi mẹ
Con lớn khôn rồi vẫn khát khao như thế
Gia tài cho con chỉ cần vậy thôi mà...
19
Tên ảnh: Mẹ một đời vất vả vì chúng con
Người dự thi: Nguyễn Thị Son
Lời bình:
Mẹ của ngày xưa ấy, bằng tuổi con bây giờ đã một nách ba con! Bố và mẹ tảo tần sớm hôm nuôi chúng con khôn lớn. Từ cái ngày con còn bé tý, nửa đêm lên cơn hen suyễn, bài giảng mà hôm nay con được học, cứ đêm về sáng mẹ lại ôm con ngồi sau xe của bố chở con đến trạm xá gần nhà. Nuôi con mẹ hay kể "vất vả nhất trong ba chị em". Một tuổi rưỡi con bị nôn ra máu, các bác sỹ nói luôn chắc không cứu được nữa. Con, mẹ sinh ra nặng 3,4kg vậy mà sau 2 tuổi bệnh tật triền miên còn dí còi dị. Rồi con đi học xa nhà, mẹ luôn lo lắng yêu thương dạy bảo. Ngày con đỗ Đại học, cái trường mà con chẳng muốn. Tính đến nay con cũng đã đặt chân học tại 3 trường Đại học khác nhau, con không thích thì con bỏ học. Mẹ cũng đau đầu vì con. Đúng là con dại cái mang, nhưng mẹ vẫn luôn động viên và ủng hộ những lựa chọn và quyết định của con.
Hôm nay, khi con tốt nghiệp xong rồi, con lại quyết định học tiếp. Mẹ vẫn luôn ủng hộ bởi con biết Mẹ rất thương con! Con 25 tuổi đầu vẫn ăn bám bố mẹ, vẫn làm bố mẹ lo lắng kể cả khi con đã lập gia đình. Rồi sắp tới mẹ cũng lại chăm lo cho con và cho cháu.
Con biết bản thân mình chưa làm tròn chữ hiếu, nhưng con hứa sẽ cố gắng sống thật tốt, làm việc thật tốt mẹ ạ.
Mẹ năm nay đã gần 50 tuổi, mẹ không còn trẻ đẹp như thời con gái, vì ba chị em chúng con mẹ đã "Hoa tàn, Hoa héo". Ba chị em con giờ cũng gọi là được ăn học bằng bạn bằng bè, có công việc ổn định. Mẹ giờ cũng đã có cháu nội, cháu ngoại. Mẹ hết thương con rồi đến thương cháu, hết lo cho cháu ở Đắc Nông lại chuẩn bị lo cho cháu ngoài Hà Nội.
Con biết, mẹ sống và hi sinh cả đời chỉ vì chúng con. Con vẫn luôn nhớ rằng mẹ hay nói " Chúng con là tài sản vô giá của bố mẹ, chỉ cần chúng con khỏe mạnh, ngoan ngoãn và học tốt là bố mẹ vui lòng" . Giowf đây, khi con cũng chuẩn bị được làm mẹ, con mới hiểu rõ Lòng Cha Mẹ!
Con hi vọng một ngày nào đó, con đủ dũng cảm và bỏ hết ngại ngùng để nói ba từ " Con yêu mẹ"!
Mẹ của con, chúng con và bố sẽ luôn đem đến cho mẹ nhiều niềm vui và tự hào hơn nữa. Các cháu của mẹ sẽ đêm đến cho bà nội, bà ngoại những tiếng cười hạnh phúc. Con hẹn cả nhà mình 2 năm nữa sẽ sum họp quây quần bên nhau, cùng cười nói vui vẻ và chan hòa yêu thương.
Một lần nữa con muốn nói " Con yêu mẹ thật nhiều!".
P/S: Mẹ luôn cười tươi như này mẹ nhé, để chúng con lấy làm động lực cố gắng trong công việc và cuộc sống
20
Tên ảnh: Yêu thương gửi Mẹ
Lời bình:
Thay Lời Muốn Nói Gởi Mẹ yêu!
Con muốn viết lên đây với tất cả tấm lòng về Mẹ. Khi con còn rất bé bỏng như những chú chim non, thì hình dáng của mẹ đã gày gò và đã trở thành quê hương con rồi đó.
Mẹ là ngọn gió mát lành giữa trưa ngày Hạ. Mẹ là ánh mai hồng lung linh nồng ấm những đêm đông về, với các con chưa lần nào lo nghĩ hay chưa một lần thiếu thốn tình yêu của Mẹ. Bởi cả cuộc đời này Mẹ luôn lo toan vất vả, với cơm áo gạo nhà. Ôi! tấm lòng của Mẹ qúa bao la vì muốn các con của Mẹ ngây ngất hòa mình vào đó, để mổi ngày tiếng chân vang đầu ngõ, hiểu rằng Mẹ luôn cần các con biết bao nhiêu, cả cuộc đời Mẹ vất vả vì các con từ thuở các con còn ấu thơ cho đến bây giờ các con của Mẹ đã đủ khôn lớn, khi bước chân các con không còn chập chững, thì gánh nước mổi ngày như thấy Mẹ nặng hơn.chẳng có gì so sánh cho được. Tình thương yêu của Mẹ dành cho các con như đất dành cho cây sự sống, dẫu biển kia có sâu có rộng thì sánh chi bằng tấm lòng của Mẹ. Dòng sữa ngọt ngào theo tháng năm khi các con lớn lên, Mẹ chăm chút cho các con từng miếng ăn cho đến những giấc ngủ, những lúc ngu ngơ các con đâu có hiểu Mẹ đã vì các con mà túng thiếu, chiếc áo vai sờn đạm bạc giữa những bữa cơm rau. Mẹ chưa bao giờ chợp mắt trọn đêm thâu, những ánh sáng mùa đông các con chưa hề dậy sớm để nhìn thấy ngoài trời từng cơn gió lớn lùa vào quâỷ quang gánh hàng nặng lầm lũi Mẹ đi. Mỗi lần các con đau ốm là đêm đó Mẹ thao thức trằn trọc suốt đêm thâu, dẫu trong cuộc sống nhiều lúc Mẹ buồn lòng đôi chút. Mẹ biết rằng lòng Mẹ vẫn thương các con, có tình thương nào có thể so sánh hơn. Các con hứa sẽ không đợi ngày Mẹ mất đi thì các con mới giật mình khóc lóc, những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ? Các con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt chạy điên cuồng qua tuổi Mẹ già nua. Mỗi ngày qua các con lại thấy mình bơ vơ,có ai níu nổi thời gian?các con thì mổi ngày một lớn lên Mẹ thì mổi ngày thêm già cỗi,cuộc hành trình trầm lặng phía hoàng hôn.các con hứa sẽ không đợi một ngày kia,có người cài cho các con lên áo một hoa hồng,mới thảng thốt nhận ra mình mất Mẹ.Giọt nước mắt già nua không ứa nổi,còn mê mãi trên bàn chân rong ruổi mắt Mẹ già thầm lặng dõi phía sau lưng khi gai đời đâm ứa máu bàn chân của Mẹ.
Mẹ yêu ơi!hôm nay nhân Ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10,Bốn mùa yêu thương tổ chức thi ảnh chủ đề ‘CẢM ƠN MẸ’’các con ngồi trước thềm gió biển lùa vào mắt,ướt mặn môi ,thuyền lênh đênh theo định mệnh cứ mãi trôi.Các con luôn hiểu biết bóng Mẹ sẽ dần xa khuất.dẫu sao đi nữa thì các con vẫn luôn nhớ cội nguồn.Đói tình thương,thèm lời Mẹ vỗ về an ủi.Những gì các con viết cho Mẹ từ tận đáy lòng.Nhưng chưa có cơ hội bày tỏ,nhân đây Ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10,Bốn mùa yêu thương tổ chức cuộc thi ảnh chủ đề ‘CẢM ƠN MẸ’’vật chất các con không có,đây chút lòng thành các con gởi đến Mẹ mong Mẹ đón nhận.Các con mãi yêu Mẹ.Các con sẽ ở bên Mẹ mãi nhé Mẹ hiền yêu dấu ơi! Vì cả cuộc đời này Mẹ đã vất vả bao nhiêu năm nay chỉ mong nuôi các con nên người.Thế mà Mẹ vẫn không chùn bước cũng vì lo kiếm chút tiền nuôi các con ăn học thành người để giúp ích cho xã hội,tình yêu của Mẹ dành cho các con với nhiều cực khổ lo toan gánh chịu mà Mẹ đã không chút than van.Giờ đây các con đã khôn lớn,có nhiều lúc các con đã làm cho Mẹ phiền lòng,rồi Mẹ buồn Mẹ khóc,tim Mẹ đau nhói.Nhưng sau này các con lớn khôn các con cũng đã hiểu sự rộng lượng bao dung Mẹ đã tha thứ tất cả cho các con.Tuy các con đã lớn khôn về thể xác nhưng tâm hồn các con vẫn luôn còn rất bé bỏng và non nớt,chưa hiểu hết đâu là khổ đâu và vất vả như thế nào?với sự cực khổ ấy bấy lâu nay Mẹ vẫn âm thầm chịu đựng chưa hề kêu ca với ai cả.Điều đó sau này các con sẽ luôn kính phục Mẹ,yêu mến Mẹ nhiều hơn khi các con đã trưởng thành và lớn khôn hơn.
Lòng Mẹ thì bao giờ cũng luôn rộng lớn bao la như biển cả .Người Mẹ đã mang nặng đẻ đau sinh các con ra và nuôi các con lớn lên,Mẹ đã phải vượt qua bao nhiêu thời gian vất vả với sự hy sinh và tình yêu dành cho các con.Với các con Mẹ là tất cả niềm tin,tình yêu và là nguồn sáng cho các con nương tựa.Khi các con lớn thêm một tuổi thì Mẹ rất vui mừng vì các con mình đã lớn thêm đôi chút,trong nụ cười mừng vui của các con Mẹ đã in hằng lên vết nhăn nơi phía khóe mắt.Điều đó đã làm cho các con luôn lo sợ một ngày nào đó Mẹ sẽ không còn trên cuộc đời này nữa.Và các con đã chưa hề có một ngày để ngắt một nụ hồng cài lên mái tóc xanh của Mẹ,thì giờ đây tóc Mẹ đã điểm một chút hơi sương không còn xanh như ngày nào.Có lẽ lúc này các con đang còn qúa nhỏ để chưa đủ hiểu và chưa có được ý thức tình cảm đáp đền của một người con đối với Mẹ là gì?khi các con chợt hiểu ra thì lúc này Mẹ đã không còn trẻ nữa,các con chỉ sợ những ngày còn lại Mẹ không đủ sức để bên các con mãi mãi.Hằng đêm các con đã luôn cầu nguyện ơn trên ban cho Mẹ nhiều sức khỏe để Mẹ luôn bên các con.Các con vẫn biết sau này các con sẽ luôn cần có Mẹ,cần có một bàn tay ấm áp luôn nâng đỡ các con,thì các con mới cảm nhận hết sự nồng ấm của Mẹ dành cho các con,nghỉ đến giọng nói của Mẹ,biết bao nhiêu điều con muốn nói với Mẹ,nhưng có nói gì đi nữa cũng không đền đáp nỗi những hy sinh thầm lặng mà Mẹ đã trao cho các con.Từ lúc các con còn bé đến khi các con đủ lớn khôn thì các con vẫn chưa hề có món qùa thật ý nghĩa nào để trao tặng cho Mẹ cả,các con buồn lắm,nhưng các con vẫn luôn hiểu công ơn mà Mẹ nuôi dưỡng các con thành người thì các con đã luôn toại nguyện ước mơ rồi.Giờ đây nhờ “lời vàng chưa trao”gởi đến Mẹ trong cuộc thi ảnh “Cảm Ơn Mẹ”do trang Bốn Mùa Yêu Thương tổ chức thì đây cũng là món qùa thiêng liêng và tấm lòng thành thay lời muốn nói của các con gởi đến Mẹ,các con sẽ hứa với Mẹ khôn lớn thành người có ích cho xã hội mai sau nhé Mẹ.
Lòng mẹ bao la như biển thái bình dạt dào
Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào...
Thương con khuya sớm bao tháng ngày
Lặn lội gian nan nuôi con tới ngày lớn khôn...
Mẹ là những ánh nắng lấp lánh đưa các con đi trên những con đường.Để các con khôn lớn lên dang rộng đôi vai.Mẹ hãy tha thứ cho các con dù các con có mang bao nhiêu lỗi lầm.Cám ơn Mẹ,tình yêu của Mẹ luôn dành cho các con.Dù rằng vẫn biết sự sống là hiện hữu và Mẹ không bao giờ dám nghỉ đến.Một ngày không còn Mẹ trên cõi đời này nữa,các con rất sợ cảm giác đó.sống và sống chỉ biết cố gắng làm sao cho đẹp lòng và hoàn thành nhiệm vụ làm con thành người ngay trong những lúc này mà thôi.Mặc dù các con vẫn còn rất nhiều điều thiếu xót hay không làm tròn nhiệm vụ “Báo hiếu"với Mẹ để nhiều lúc làm Mẹ phải buồn phiền lo lắng.Bây giờ các con sống rời xa Mẹ.Các con mới biết mình đã thiếu thốn rất nhiều tình thương yêu của Mẹ dành cho các con.thiếu tình yêu thương,thèm được vòng tay nâng đỡ dìu dắt của Mẹ đến nhường nào.Vật chất đối với các con là điều thiết yếu nhưng tình yêu thương của Mẹ mới thật sự là cần thiết phải không Mẹ?Một tình thương của gia đình mà không ai có thể thiếu và thay thế được.Mẹ ơi!suốt đời này Mẹ không bao giờ dám quên trách nhiệm và bổn phận làm Mẹ với các con đúng không?Ân tình của Mẹ luôn dành cho các con.Các con yêu Mẹ nhiều lắm,khi các con viết đến đây các con đã không đủ can đảm để cầm được hai dòng nước mắt nữa đâu Mẹ,thôi thì nhờ chương trình và cuộc thi ảnh lần này các con gởi đến Mẹ những lời yêu thương chân thành nhất nhất của các con.các con sẽ cố gắng học thành tài,cố gắng làm con ngoan trò giỏi có ích cho xã hội mai sau.
Cám ơn đời một sớm mai thức dậy.
Ta có thêm một ngày nữa để yêu thương
Các con yêu Mẹ nhiều nhiều lắm.