Lương Văn Tụy - mái trường yêu thương- MS15905
Bình chọn (34)
Giới thiệu
Lại về Ninh Bình đi qua miền Xích Thổ, con đường đất đỏ như gợi lại chuyện xưa. Một chiều trong mưa về làng xưa xóm cũ, ngày ấy qua rồi nhưng ai vẫn chờ mong. Nghe gió reo Trường Yên, con sóng xô Hoàng Long mà khiến cho lòng tôi bỗng nhớ năm nào. Những lúc trên rừng sâu, no đói ta cùng nhau, mơ ước cho ngày sau niềm tin phơi phới dạt dào. Mai về Ninh Bình, từ miền núi rừng Cúc Phương, xuôi về Gián Khẩu và vòng qua vùng Hoa Lư, ra ngoài phía biển, gặp đồng cói xanh xanh rờn, qua miền Bích Động mà xao xuyến thêm lòng tôi. Mai về Ninh Bình, và anh sẽ tìm đến em. Nhắc lại những ngày vượt gian nguy cùng chiến đấu. Nước non Ninh Bình giờ như sức xuân vươn dậy. Ôi đẹp thêm tình như tia nắng của bình minh.
Gửi bình luận